Mơ...

Ngày nào cũng thế bận liên miên
Mà túi thì luôn hổng có tiền
Sáng dậy ăn khoai thèm mực nướng
Trưa về nấu tép nghĩ gà chiên
Nhằm hôm mắt nhức cần lo vội
Gặp buổi răng đau phải chữa liền
Tiết kiệm dăm ngàn mua xổ số
Nếu vào độc đắc sẽ lên tiên

Phương Nguyên

Thăm Bác Phượng

Mượn vần bài THĂM QUÊ của tỷ Tutru Nguyễn hoạ vui

Mãi nhớ hôm rồi ghé Hải Dương
Thăm nhà bác Phượng nắng chiều vương
Lao xao mấy hạt bò trên mái
Lóng lánh vài tia đậu dưới tường
Bà giở chè pha cười ấm áp
Cháu đòi bác ẵm tỏ thân thương
Chuyện trò chửa đã thời gian cạn
Bịn rịn đưa chân tận cổng phường

Phương Nguyên

Đêm

Ngọn gió hiu hiu thổi lạnh thềm
Sương dầm mái rạ nhạt nhoà đêm
Hàng cây đứng lặng vươn chồi biếc
Bờ cỏ nằm yên rũ lá mềm
Nỗi nhớ vùi đi nghe nhớ nữa
Cơn sầu gói lại thấy sầu thêm
Chênh vênh đỉnh núi trăng mờ ảo
Khắc khoải chờ ai dõi mắt tìm

Phương Nguyên

Bữa Trưa Ngày Thứ Hai

Buổi sáng loay hoay quấn chả giò
Rau nhiều thịt ít một nồi to
Nấm hương mộc nhĩ su hào miến
Cà rốt hành tây giá đỗ ngò
Ấm bếp cầm sanh ngay ngắn để
Nóng dầu gắp bánh nhẹ nhàng cho
Chiên vàng cắt nhỏ bày lên đĩa
Bún trắng ăn kèm tí đã no

Phương Nguyên

Số Ruồi Bâu

Số mình thật đúng số ruồi bâu
Xấu hết từ chân tới đỉnh đầu
Mắt híp môi sưng làn tóc quạ
Răng chìa mũi quặp nước da trâu
Làm ăn khối bận không vào mánh
Bài bạc dăm phen cứ sập cầu
Có nhõn căn nhà cha để lại
Bán rồi hổng biết sẽ đi đâu?

Phương Nguyên

Thứ Bảy Buồn

Dạo này cuộc sống cứ lu bu
Cảm giác y như bị ở tù
Sáng phải trông nhà chăm một bác
Chiều thì giúp việc kiếm vài xu
Ăn cơm ít lại mình teo tóp
Uống nước nhiều hơn sức phập phù
Bè bạn người thương người lảng tránh
Buồn tình thỉnh thoảng khóc hu hu

Phương Nguyên

Bắt Chuồn Chuồn

Con chuồn bé tí đậu rìa ao
Cánh mỏng như tơ nhuộm nắng đào
Mắt lớn trong veo nằm trán rộng
Đuôi dài cong vút chỉ trời cao
Thu dây cán vợt thằng xông tới
Dính nhựa đầu que đứa xáp vào
Cứ tưởng phen này thì bắt được
Ai ngờ lại mất bực mình sao

Phương Nguyên

Bậu Ốm

Ốm cả tuần nay liệt chiếu giường
Đêm ngày vật vã nghĩ mà thương
Sưng chân nào kẻ chườm viên đá
Sổ mũi đâu ai nấu nước gừng
Ngại tắm còn thêm lười rửa mặt
Ưa nằm với lại thích soi gương
Nhai cơm hổng được thèm tô phở
Qua muốn sang thăm... chả biết đường

Phương Nguyên

Chốn Cũ

Chốn cũ về thăm một buổi chiều
Nắng vàng đã nhạt bước cô liêu
Bờ đê rộng rãi bò nhai cỏ
Sườn núi chon von gió đẩy diều
Thấy gốc cây già ghi bữa hẹn
Tìm hàng ghế nhỏ chứng lời yêu
Chân men lối sỏi buồn da diết
Cảnh đấy người đâu... nhớ thật nhiều!

Phương Nguyên

Sầu Ơi

Thứ bảy chứa chan sầu
Hương tình nhạt đã lâu
Buồn dâng phờ phạc mắt
Gió quật tả tơi lầu
Đặt bút ghi vài chữ
Trông hình gọi ít câu
Miền xa người sẽ thấy
Em vẫn đợi bên cầu

Phương Nguyên