Con chuồn bé tí đậu rìa ao
Cánh mỏng như tơ nhuộm nắng đào
Mắt lớn trong veo nằm trán rộng
Đuôi dài cong vút chỉ trời cao
Thu dây cán vợt thằng xông tới
Dính nhựa đầu que đứa xáp vào
Cứ tưởng phen này thì bắt được
Ai ngờ lại mất bực mình sao
Rượt chấu ngoài đồng bị “nốc ao”
Sa chân ngã xuống vệ sông đào
Vêu mồm đụng lỡ anh sành nhọn
Sứt trán va nhầm chị cọc cao
Bíu cỏ lên bờ tìm … chẳng thấy
Quăng chai vặt lá dán … không vào
Đi về bụng rỗng người tơi tả
Cóc được con gì, thật tức sao!